Tháng Tám trong tôi là những ngày hè còn sót lại, vội vã những chuyến vui chơi cuối cùng trước khi bước vào năm học mới. Tháng Tám vì thế cũng dịu dàng hơn, với cái tiết trời chớm thu cuối hạ, trời hay đổ mưa chiều để hôm sau trả lại một buổi sớm mai trong vắt như sương. Tháng Tám, tôi thích ngồi đọc sách trong vườn, nghe một bản nhạc Nga êm đềm và tưởng như đang thấy một "Mùa hè rớt" của Olga Bergholz:
Có một mùa trong ánh sáng diệu kỳ
Cái nắng êm ru, màu trời không chói
Mùa hè rớt, cho những người yếu đuối
Cứ ngỡ ngàng như mới bắt đầu xuân...
Nhưng tháng Tám của năm 2021 là một tháng chỉ ở nhà, không có những chuyến vui chơi bất tận, không có những ngày hè rong ruổi miền quê ngửi hương lúa non, không có những buổi tụ tập cùng bè bạn... Thành phố giãn cách từ 9/7 đến giờ vẫn chưa kết thúc, nên lần đầu tiên trong đời tôi trải qua trọn vẹn một tháng Tám theo đúng tinh thần "ở yên một chỗ".
Vì thế, tôi tự thấy có nhu cầu viết lại những ngày tháng Tám khó quên trong đời.
Trong những ngày cả thành phố đang bị dịch bệnh hoành hành, tôi cảm thấy mình may mắn khi được sống trong một khu nhà vườn rất xanh. Cái xóm vườn ven sông này lúc nào cũng trong lành và yên tĩnh. Nhà ai cũng có bãi cỏ xanh và hàng rào gỗ trắng thơ mộng, cứ ngỡ như đang ở một miền quê êm ả nào đó ở trời Tây.
Tôi thích ăn sáng trong vườn. Bên hàng rào trắng là một cây táo đang trổ hoa và quả non, lác đác vài quả chín rụng xuống sân. Tôi yêu cây táo này lắm. Lá mướt xanh, quả be bé dễ thương, từng chùm hoa trắng li ti đung đưa trong nắng. Cái cảm giác bình yên ấy nhắc tôi về những ngày hè vui chơi bên cây táo cổ thụ ở nước Nga xa xôi, cái ghế đá thân thương dưới gốc táo chứng kiến bao câu chuyện gia đình ấm áp của "Mùa lá rụng trong vườn", hay lời bài hát "Chuyện cây táo nở hoa": Nếu không còn tình yêu ở trên đời, thì tại sao cây táo lại nở hoa?
Buổi chiều nếu trời không mưa, thì còn gì tuyệt hơn một tách trà bên cây táo xinh, đọc sách và nghe tiếng chuông gió lanh canh giữa lá cây xào xạc.
Tháng Tám là mùa của hương nhãn ngọt ngào, hương bưởi dịu dàng thanh tao, và chôm chôm cũng sót lại những chùm trái cuối mùa.
Sài Gòn đang mùa mưa nên hoa huệ mưa cũng nở đầy vườn:
Tháng Tám giãn cách nên thường xuyên vào bếp, dư dả thời gian nên càng thích làm những món ăn ngon. Lẩu hải sản có vị chanh dây thơm mát làm dịu cả nắng hè:
Các món thường ngày như cơm, cháo, phở...:
Hay những món nhẹ nhàng:
Và ở cái xóm vườn này không bao giờ thiếu đồ ăn ngon. Nào là phở tươi, bún, bánh canh, đậu hũ cung cấp từ lò; nào là đồ Bắc mang hương vị đặc trưng, lại còn có cả quẩy và nước phở... Cả những món ăn vặt chỉ lưu hành nội bộ trong khu nhà để đảm bảo phòng dịch.
Tháng 8, TP. HCM tiến hành chích ngừa toàn dân. Tôi cùng con gái cũng tham gia chích ngừa tại khu đô thị. Mỗi ngày theo dõi tin tức, thấy các ca F0 trong cộng đồng không giảm, là lòng nặng nỗi âu lo. Xót xa cho những con người đang ngày đêm oằn mình chống dịch, xót xa cho thành phố đông vui nhộn nhịp giờ buồn bã vắng tanh.
Đó mới là tháng Tám của năm 2021, biến động và dịu dàng.
Từ ngày giãn cách thì hai bạn mèo không được tự do đi lại như trước nữa. Ban ngày thì cột dây cho ra vườn trèo cây sưởi nắng, tối vào nhà ngủ. Canh gác cẩn thận thế không rõ có bầu lúc nào??? Mà cũng tại Covid cơ, chưa kịp đem hai bạn ấy đi triệt sản thì giãn cách kéo dài, đành chịu thôi. Các nàng người thon thả, chạy nhảy suốt ngày không chút nặng nề nên cũng chẳng biết có bầu luôn, cho đến một sáng ngủ dậy thấy trong nhà có hai chiếc mèo nhí đang bú mẹ, cực kỳ sửng sốt. Thôi thì, có thêm động vật trong nhà, cũng vui.
Tháng Tám êm ả trong khu nhà nhưng cũng là một tháng Tám khốc liệt ngoài kia, nơi dịch bệnh đang ngày đêm đe dọa sức khỏe người dân thành phố. Tôi chỉ mong sao những tháng ngày bình an trở lại, đất nước vượt qua khó khăn để người dân có một tháng Chín thật ngọt ngào.
Và tôi nhớ một bài thơ mình từng viết mười mấy năm về trước:
THÁNG TÁM
Tháng Tám dịu dàng hương lúa non
Nắng vương trong mắt biếc xoe tròn
Gió tung mái tóc người em gái
Hoa cỏ đường về nâng gót son.
Tháng Tám dỗi hờn hay đổ mưa
Gọi về ký ức những ngày xưa
Bạn bè thuở ấy vô tư quá
Xòe tay hứng nước nghịch say sưa.
Tháng Tám chiều nay trời gió lộng
Sài Gòn xao xác lá me bay
Cúc vàng lưu luyến chiều mơ mộng
Sen hồng một thoáng thơm bàn tay.
Ô kìa, sao chợt nghe lòng nhớ
Lồng đèn rực rỡ mùa Trung thu
Bỗng cay khóe mắt buồn vô cớ
Xóm nghèo vọng lại một lời ru.
Tháng Tám về ngang hàng quán cũ
Giật mình, ai gọi giữa ban trưa?
Mênh mang tháng Tám bao xao xuyến
Bồi hồi nhớ lại bạn bè xưa…
Sài Gòn, 8.2008
Comments